Mẹ chồng gây sự với tôi chỉ vì một câu nói.
Trước khi kết hôn, tôi là một độc giả trung thành của mục tâm sự, đặc biệt lo lắng về mối quan hệ mẹ chồng - nàng dâu. Sau khi cưới, cuộc sống của tôi lại trở nên khó khăn hơn tôi tưởng. Tôi và chồng cùng lớn lên trong một thành phố và yêu nhau khi có công việc ổn định. Mẹ chồng đã từng tiếp đón tôi rất nhiệt tình, nên tôi không ngờ cuộc sống ở nhà chồng lại khốn khổ đến vậy. Sau đám cưới, mẹ đẻ đã mua cho tôi một ngôi nhà riêng để tránh va chạm, nhưng mẹ chồng vẫn kiểm soát mọi việc, đặc biệt là tiền mừng cưới mà tôi đã đưa cho bà khi bà gợi ý.
Bà mẹ chồng yêu cầu giữ thẻ ATM của con trai để "giữ hộ" lương tháng, khiến chồng tôi không đưa tiền về cho tôi. Tôi phải chi trả toàn bộ sinh hoạt phí bằng lương 6 triệu đồng của mình, trong khi chồng không đóng góp gì. Mặc dù tôi muốn ly hôn vì áp lực, nhưng vì thương con, tôi vẫn chịu đựng. Thời gian mang bầu, tôi phải tiêm dịch vụ tốn kém nhưng mẹ chồng không hỗ trợ thêm.
Mẹ đẻ tôi đã tài trợ toàn bộ tiền thuốc trong thời gian tôi mang bầu. Tôi cảm thấy xấu hổ nên không dám xin tiền, nhưng mẹ vẫn lén cho tôi để tôi mua đồ ăn. Dù lòng khó chịu với chồng, tôi vẫn chấp nhận vì thương con. Mỗi lần đi khám, mẹ chồng tôi đều ép tôi vào bệnh viện siêu âm, khiến tôi phải chen lấn trong khi sức khỏe yếu. Ngày sinh, mẹ đẻ tôi không có mặt vì đi công tác nhưng đã cho tôi 20 triệu. Tôi không dùng số tiền đó vì biết chồng và mẹ chồng sẽ trông chờ vào tôi. Tuy nhiên, khi tôi vào viện sinh, mẹ chồng vẫn không mang theo tiền.
Chồng tôi đã tiêu hết tiền lương và tôi phải rút tiền của mẹ đẻ để thanh toán viện phí. Khi nhập viện, tôi thấy tủi thân khi nhìn các mẹ bầu khác được chăm sóc, trong khi tôi phải trốn vào WC để khóc. Chồng và mẹ chồng không mang theo gì và không quan tâm đến tôi, chỉ chăm chú vào điện thoại. Sau khi sinh, tôi gọi người nhà nhưng không thấy ai, không có điện thoại và chưa được nhìn con, tôi rất lo lắng. Cuối cùng, y tá phải đưa tôi về phòng, và tôi mới phát hiện chồng cũng chưa mang chăn ga gối cho tôi. Một y tá tốt bụng đã cho tôi mượn bộ chăn ga.
Chồng và mẹ chồng tôi ra cổng bệnh viện ăn uống, khi quay lại thấy tôi đã nằm đó. Mẹ chồng và chồng kêu lên "Ôi, sao mổ đẻ mà nhanh thế!". Trong những ngày ở viện sau sinh, mẹ chồng hứa sẽ chăm sóc nhưng chỉ chê bai tôi, trong khi tôi là mẹ lần đầu. Bà còn nằm chung giường với tôi, khiến tôi chật chội và không ngủ được. Tôi không chịu đựng được nữa, sáng hôm sau đã nói: “Mẹ đi trông gái đẻ mà nằm ngủ hết cả đêm trên giường của con”. Sau khi nói xong, tôi biết mình đã lỡ lời, nhưng cũng thấy thoải mái. Tôi nghĩ mọi chuyện sẽ dừng lại, nhưng sau khi về nhà, bà luôn tìm cách gây sự với tôi vì câu nói đó.
Mẹ chồng tôi thường xuyên sang nhà đòi ngủ lại để trông cháu, và bà muốn ở chung phòng với vợ chồng tôi. Bà yêu cầu nằm ôm cháu trên giường, còn tôi thì phải nằm xuống đất. Tình trạng này kéo dài đã 15 ngày, mỗi đêm bà đều ngủ say sưa trong phòng tôi, khiến tôi không ngủ được mà không thể làm gì. Cuộc sống như vậy thật chẳng khác gì địa ngục.


Source: https://afamily.vn/chi-vi-1-cau-noi-ma-me-chong-tim-cach-gay-su-voi-toi-20150127043339663.chn